Xuân Về II

Xuân về rực rở ngàn hoa lá
Gió thoảng qua từng cụm nắng mai
Ta ra cửa trước nhìn hoa nở
Anh đào gió cuốn ngậm ngùi thay

Tảng sáng trời xanh, xanh biển hạ
Hoa vàng gợi nhớ sắc hoa mai
Ngơ ngẩn ta trông vời cố quốc
Xa nhà gổ đá cũng buồn thay!

Xuân về như giấc mơ niên thiếu
Náo nức trông chờ những cuộc vui
Lục lọi tương lai tìm ước vọng
Giật mình tàn lụi tháng ngày trôi

Mãi miết bao năm dài đất khách
Chốn thanh bình nỗi sống ca dao
Đời qua vội vã như con nước
Ta bỗng già đi, tóc ngả màu!

Xuân về như những mùa xuân trước
Bạn hữu từ xa, Tết ghé nhà
Mừng Xuân ta uống, ta say khướt !
Lèm nhèm kể chuyện tháng ngày qua

Chuyện núi hiểm rừng thiêng gió cát
Mạng người rẻ rúng tựa giun sâu
Gặm cỏ mong dài hơi thở mọn
Đêm khuya rả ruột ngắm trăng sầu!

Xuân về như tiếng thời gian rụng
Vang rền trên cõi sống bể dâu
Nhớ! Nhớ một thời, ôi khốn đốn!
Trí người nào thấu lý thâm sâu !

Khốn cho lũ ếch ngồi đáy giếng
“Đỉnh cao trí tuệ” của muôn loài !
Lăng xăng đo đạt khung trời lớn
Bình minh ló dạng sẽ tàn hơi

Xuân về như tiếng chuông cảnh tỉnh
Máu lệ quê cha chất ngất trời !
Này anh, trỗi dậy lên đường sớm
Đáp tiếng non sông khẩn gọi mời !!

Bạch-Loan