Xa Người

Xa người mắt ướt bơ vơ
Như dòng sông chảy đôi bờ quạnh hiu
Xa người giờ đã mấy chiều
Mà con đường cũ cô liêu ngỡ ngàng

Người đi mấy độ lá vàng
Để dòng sông cũ bàng hoàng ngẩn ngơ
Để trời đất cũ bơ vơ
Để con tim cũ thẫn thờ nhịp hoang!

Bạch-Loan