Tình Xa

Anh đứng đây thẫn thờ trong vắng lặng
Nhìn mưa rơi, nhung nhớ bỗng hiện về
Em ở đó những hoàng hôn tắt nắng
Có mơ về vùng quá khứ đam mê ?

Mưa tầm tã gợi lòng sầu trăm mối
Em đâu đây mà xa cách muôn trùng
Ta chung mộng nhưng tình không chung lối
Giữa chúng mình là khoảng cách mênh mông

Bài thơ nhỏ vẫn nồng nàn tha thiết
Nhưng cuộc tình diệu vợi ngút ngàn xa
Bước phiêu lãng nặng cơn sầu da diết
Và biển lòng mưa chớp dậy phong ba

Trong giấc ngủ hồn đi về cõi mộng
Ngây thơ vào kỷ niệm tuổi hoa niên
Em chợt đến như thiên thần hiện xuống
Và cuộc tình huyền diệu đến thiêng liêng!

Bạch-Loan