Tình Thơ

Em về gặp gỡ một chiều đông
Tuyết trắng giăng giăng, gió lạnh lùng
Đôi mắt còn vương mùa thu trước
Hai lòng bỡ ngỡ đến bâng khuâng

Em đến cùng tôi, đôi bạn thơ
Trăm năm hò hẹn tự bao giờ ?
Ta ngồi ôn lại ngàn thơ cũ
Em chợt nhìn tôi mắt thẫn thờ

Thức trắng đêm nầy em với tôi
Trăng thơ cũng đủ lãng quên đời
Hiện thực mang mang vùng nguyệt bạch
Dĩ vãng buồn như vạt áo phơi

Em gởi tình em trong ý thơ
Giấy mực lung linh ánh nguyệt mờ
Sầu lên nét chữ sa dòng lệ
Gió đọng ngoài hiên trăng ngẩn ngơ

Em là thục nữ của đài trang
Yêu thơ yêu cả ánh trăng vàng
Đêm đêm góp gió mười phương lại
Rồi thở vào thơ khoảng lạnh lùng

Thơ tôi em có đọc hay không ?
Một dãy trùng khơi giữa mênh mông
Trường giang sóng dậy, mưa dòng chữ
Tình thơ rạo rực giữa muôn trùng

Bạch-Loan