Ngóng Xuân
Chiều đông lạnh mơ mùa Xuân trở lại
Và em về tà áo trắng bâng khuâng
Chợt ngó xuống ta nghe hồn tê dại
Cội mai già ngơ ngác ngóng mùa Xuân !
Ðêm Xuân
Đêm xuân gió tuyết bời bời
Ru cơn huyễn mộng, ru trời thiên thu
Người về áo trắng sa mù
Giật mình tỉnh giấc, bỗng ngu ngơ buồn !
Chờ Xuân
Hoa Mai chẳng nở xứ người
Nên Xuân không đến, nên đời bơ vơ
Ngậm ngùi ngồi tiếc tuổi thơ
Đèn khuya hắt bóng, nguyệt mờ song thưa
Chờ Xuân, đời đã về xưa
Xuân đâu? Chỉ thấy gió mưa đầy thềm!
Bạch-Loan |