Thơ Thẩn Chiều

Nhà nàng chỉ cách nhà tôi
Một bờ mận trắng và đôi giàn trầu
Chiều chiều mẹ bảo hái cau
Ðem qua bên ấy đổi trầu mẹ ăn

Cau xanh tôi đổi trầu vàng
Trái tim tôi gởi lại nàng -- biếu không!
Từ ngày nàng đi lấy chồng
Tim tôi thất lạc nên lòng ngẩn ngơ

Trầu vàng vắng chủ dây khô
Nhớ cô hàng xóm chiều thơ thẩn chiều!

Bạch-Loan