Chiều Tha Hương

Chiều thu nắng nhẹ vương
Trên rặng cây bên đường
Heo may về lành lạnh
Mây trắng ngừng trên thôn
Khói nhà ai bảng lảng
Quyện vào khoảng mênh mông

Lá từng đàn theo gió
Tản mát bay muôn phương
Những mảnh đời phiêu bạt
Không hẹn buổi tương phùng

Chạnh lòng người lữ khách
Dừng chân ở ven đường
Thẫn thờ nhìn lá đổ
Đôi mắt đượm nét buồn

Lá lìa cành xa cội
Người xa lìa quê hương
Lạc loài miền viễn xứ
Quê nhà cõi thê lương

Bầy chim trời mỏi cánh
Đáp vèo xuống rặng thông
Nhìn chim trời vô lự
Khách thở dài bâng khuâng

Mai chim về rừng thẳm
Khách lối buồn mênh mang
Quê hương miền cổ tích
Trang sử còn tan thương

Tiếng còi xa xa vọng
Tàu về chuyến hoàng hôn
Khách cuối đầu vội vã
Cụm lá buồn rưng rưng
Lẩy bẩy thân vàng úa
Lăn lóc trên mặt đường
Thương ai đời lữ thứ
Bơ vơ giữa chiều hoang
Hoàng hôn âm thầm xuống . . .

Chao ơi! Chiều tha hương!

Bạch-Loan