Tách Bến

Thuyền người tách bến Kiên Giang
Mang theo cả mảnh trăng vàng lòng tôi
Mười năm khói sóng trùng khơi
Mười năm trăng lạc cuối trời bơ vơ
Thuyền người chở ánh trăng mơ
Tôi lang thang mãi bên bờ vô duyên

Thuyền đi chở cả con tim
Để tôi ngóng mãi con thuyền trăm năm !

Bạch-Loan