Sài Gòn Bây Giờ

Ngày em về Sài Gòn chiều nhạt nắng
Con phố buồn hiu hắt lá me bay
Dấu chân quen ngày cũ đã tàn phai
Bên góc phố ngày xưa anh đứng lặng

Sài Gòn đó! Bây giờ buồn quá lắm
Đường ta đi ngày ấy đã thay tên
Chiều phố thị bụi đường xô vạt nắng
Em lạc loài trên phố cũ thân quen !

Sài Gòn đó, em ngỡ ngàng xa lạ
Chiều tháng ba trời buồn tựa mùa thu
Ngọn gió thoảng, lá me rơi lả tả
Có rùng mình nhớ lại chiều tháng Tư !?

Sài Gòn bây giờ em làm lữ khách
Vắng anh rồi lữ khách có bơ vơ ?
Hiên phố cũ vẫn nguyên từng viên gạch
Nhưng đâu còn hai đứa đứng đợi mưa !

Kỷ niệm cũ bây giờ như cổ tích
Chỉ còn đây con phố hẹp đông người
Chân bước loạn giữa dòng đời mù mịt
Mà tình người như giọt nước trùng khơi !

Em yêu dấu , đi đi trời sắp tối
Cũng đừng buồn, đừng khóc, đừng vấn vương
Màn đêm xuống Sài Gòn đầy tội lỗi
Và tủi hờn trùm phủ khắp quê hương !

Bạch-Loan