Nỗi Ân Tình

Cơn gió thoảng đưa ta về dĩ vãng
Mùa đông nào song bước dáng em xinh
Trời phố cổ cánh chiều bay lãng đãng
Ru cuộc tình trong mắt ướt long lanh

Rồi cách biệt nên cơn sầu vĩnh viễn
Cánh thời gian là cô nhạn chân mây
Dõi tìm em tận phương trời, góc biển
Ôi tiếng buồn khe khẻ rụng đâu đây

Ngồi nhớ quá một chiều xưa gió lộng
Tóc em bồng tà áo trắng thơ ngây
Chợt ngó xuống thấy đời sao bé bỏng
Nỗi ân tình là gió thoảng mây bay

Bạch-Loan