Bâng khuâng bỗng nhớ đến làng, quê xưa Làng tôi sáng nắng chiều mưa Mênh mông sông nước hàng dừa khẳng khiu Ruộng đồng quạnh quẽ cô liêu Lối về xóm nhỏ ngoằn ngoèo con đê Chiều lên mưa gió lê thê Ểnh ương trổi giọng bốn bề thê lương Tuy nghèo nhưng lắm tình thương Dân làng hiếu khách, hiền lương, thật thà Gái làng xinh đẹp nết na Trai làng đứng đắn hiền hòa dễ thương Từ ngày giặc chiếm quê hương Dân làng thưa bớt ruộng vườn trống không Chiều nay mở cửa ra trông Thấy chòm mây bạc trong lòng xót xa! Bạch-Loan |