Nhớ

Đêm vắng bên nầy anh nhớ em
Băng khoăng nhờ trăng gió đi tìm
Lắng nghe từng tiếng thời gian rụng
Như giọt thu buồn trong gió đêm

Trăng mãi đi hoang lạc đỉnh sầu
Em về hoài vọng bước theo sau
Đêm khuya gió động cành khô rớt
Anh ngỡ lạc vào tiểu thuyết xưa

Biết nói làm sao nỗi nhớ thương
Dõi nhìn bốn hướng, ngóng mười phương
Trang thơ mưa gió nhòa nét chữ
Bên ấy đêm nay mắt có buồn ?

Bạch-Loan