Ngoảnh Nhìn
Đèn khuya hắt bóng gợi sầu đông
Gió động cành trơ, mắt dõi trông
Lấp lánh sao rơi trời viễn xứ
Hững hờ nguyệt rọi cửa cô phòng
Thơ ngâm chẳng ấm hồn vong quốc
Rượu uống chưa vơi mối hận lòng
Nâng chén quan hà gà gáy sáng
Ngoảnh nhìn sao rụng đỏ non sông!
Bạch-Loan
|