Nẻo Về

Vó ngựa chân mây một nẻo
Xuân về: Viễn xứ Đông sang
Ngoảnh mặt trông vời cố xứ
Trường giang sóng nước mơ màng

Vẳng nghe tiếng hờn trong gió
Ngậm ngùi mắt lệ đêm đêm
Xuân về chăn đơn gối chiếc
Xanh xao liễu rũ bên thềm

Trăng gầy nẻo xưa hắt bóng
Hoa cau rơi trắng hiên xưa
Nhà ai con thơ khóc thét
Tiếng gà xao xác canh khuya

Bước chân xa dần lối nhớ
Người đi mấy nẻo phong trần
Tóc buông vai gầy chinh phụ
Thẫn thờ đã mấy chừng xuân ?

Giao thừa cô lâu bóng lẻ
Ngoảnh nhìn: Gió cát trùng vây
Đông phương lập lòe đóm lửa
Nẻo về sao rụng chân mây

Bạch-Loan