Mắt Hạ

Cơn nắng cháy gọi ta về dĩ vãng
Mùa hạ nào lửa đỏ với điêu linh
Sầu thiên cổ theo về trong gió thoảng
Ngậm ngùi thay đôi mắt lệ ân tình

Từng cụm gió xưa về trong khóm lá
Lao xao buồn như hơi thở hư hao
Ta đứng lặng nghe nỗi buồn của hạ
Một lần ghi trong ánh mắt nghẹn ngào

Từ xa vắng theo mỏi mòn gót nhỏ
Tóc em bồng, thương quá áng mây trôi
Trưa buồn lắm như nỗi đời gát trọ
Nắng vàng hanh, ôi mắt hạ ngậm ngùi !

Bạch-Loan