Khung Trời Kỷ Niệm
Em đứng đó mang nỗi buồn trong mắt
Mối ưu tư trên vầng trán bơ vơ
Tuổi hoa niên đã một thời phong kín
Ước mơ gì trong giấc ngủ hoang sơ ?
Theo mây trắng chim bay về dĩ vãng
Anh miệt mài trong kiếp sống đi hoang
Trang thơ nhỏ vẫn nhạt nhòa gió cát
Cuộc tình buồn đã vổ cánh lang thang
Cơn mưa chớp do mây trời mang đến
Nước ngược xuôi rồi cũng chảy về nguồn
Em đứng đó tủi hờn một số kiếp
Đưa tình buồn vào tận bến sông thương
Trong giấc ngủ thơ anh về báo mộng
Ta đưa nhau vào cõi sống ngây thơ
Em đứng đó bên khung trời kỷ niệm
Đợi chờ anh từ cõi nhớ cô sơ
Bạch-Loan
|