Hờ Hững

                           (Tặng CTBL)

Chiều thu sóng sánh bến sông Kiên
Cô gái Kiên Giang tát nước thuyền
Viễn khách bên bờ lơ đễnh quá!
Cứ rằng: ‘Cô đẹp lại thừa duyên!’

Cô gái Kiên Giang ơi!
Da cô màu nắng. Tóc cô dài
Mắt Cô mang cả trời thu biếc
Cô từ đâu lạỉ . . . Cõi thiên thai ?

Khách ngẩn ngơ nhìn, Cô chẳng hay ?
Thuyền chèo lướt sóng. Tóc tơ bay
Như mây bảng lảng chiều thu vậy!
Khách trể đò Cô, Cô có hay ?

Này Cô tiên nữ, mạn thuyền chao!
Gió thổi vi vu, sóng rạt rào
Sao Cô hờ hững điềm nhiên thế ?
Bên bờ có kẻ dạ xôn xao!

Bạch-Loan