Hạ

Chiều phai nắng em về đâu hối hả
Bóng hoàng hôn trùm phủ xuống vai gầy
Bên hiên vắng người trãi hồn tơi tả
Chiều hạ buồn trong gió thoảng mây bay

Lời giả biệt vọng về trong gió hạ
Bên sân trường hoang vắng lá me rơi
Cành phượng vỹ đỏ bừng trong nắng hạ
Tiển người đi biền biệt một phương trời

Giờ nắng hạ lang thang trời phố lạ
Vẫn màu trời ngày đó, phút chia phôi
Chòm mây trắng lại bay về hối hả
Ở đâu em có nhớ một màu trời ?

Bạch-Loan