|
Đơn Phương
Yêu em từ thuở dại khờ
Và từ lúc biết ngồi mơ giữa ngày!
Mơ tà áo trắng em bay
Tóc mây gió lộng cho dài nhớ thương!
Tương tư nhưng chẳng chung đường
Em yêu phố thị, tôi thương xóm làng
Bây giờ bèo giạt mây tan
Tóc mây gió lộng ngút ngàn viễn phương
Em như cánh nhạn trong sương
Tôi, chòm mây trắng đơn phương cuối trời
Bạch-Loan
|