Chiều Nay
Chiều nay khi gió lùa qua song cửa
Vệt nắng chiều mòn mỏi rớt bên hiên
Chòm mây bạc vẫn buồn như muôn thuở
Mắt thu nào u ẩn nỗi niềm riêng
Anh vẫn nhớ một chiều đôi mắt ấy
Chợt nhìn lên ràn rụa ánh nghẹn ngào
Một dĩ vãng ưu phiền anh có thấy
Bước ngại ngần thơ thẩn giữa chiêm bao
Đời lữ khách biết bao giờ trở lại
Ngõ tương lai mù mịt khoảng cuối đời
Em ở đó bên người khô ngấn lệ
Nhìn hoàng hôn trong lặng lẽ xa xôi
Anh vẫn hiểu trong nỗi đời luân lạc
Giấc mơ ngày và ước vọng trong đêm
Sẽ trôi qua như dòng sông biền biệt
Nhưng sóng tình khua động mãi trong tim
Chiều nay khi chim bay về trước ngõ
Chòm mây trôi tản mát dưới chân trời
Anh bỗng thấy đôi mắt buồn muôn thuở
Và thuyền tình chao đảo giữa trùng khơi.
Bạch-Loan
|