Cầu Tre
Chiều xưa mây tím dệt sầu
Rưng rưng em đứng bên cầu đợi tôi
Cầu tre ba nhịp chơi vơi
Bước đi kẻo kẹt như lời oán than
Tóc thề em xõa lưng thon
Xuân xanh em mới chưa tròn đôi mươi
Em thề yêu mãi một đời
Tôi về nhập ngũ đáp lời núi sông
Nửa năm trấn thủ lưu đồn
Một chiều tim tím tin hồng đưa sang
Em tôi giờ đã sang ngang
Cầu tre lắt lẻo tiễn nàng ra đi
Một hôm về phép thăm quê
Có đôi trai gái cùng đi đường về
Em giờ vui cảnh phu thê
Tôi đành qua ngã cầu tre một mình
Cầu tre ba nhịp gập ghình!
Cầu tre lắt lẻo vô tình đong đưa!
Bạch-Loan
|