Buổi Giao Mùa

Giao mùa trời đất thênh thang
Vắng em phố thị mang mang nỗi sầu
Tôi về ngồi lại bên cầu
Nhìn con nước chảy lao đao mấy chiều

Thu đi trời đất cô liêu
Em đi đời cũng ít nhiều bâng khuâng!

Bạch-Loan