|
Bài Hành Mùa Xuân
Đất khách chiều nay trời đông lạnh
Tuyết trắng mịt mù giăng lối đi
Chợt nhớ quê hương xa thăm thẳm
Nửa vòng trái đất Xuân lại về!
Tha phương giờ đã bao năm nhỉ
Hăm chín năm trường xa cách quê
Hăm chín năm trường chưa thấy Tết
Nghĩ lại lòng nghe lắm não nề
Nhớ về cố quốc sao mà tủi
Nửa đời qua vội tựa cơn mê
Mở cửa trông vời quê quán cũ
Quê đâu chẳng thấy, tuyết tư bề
Rượu nhắp thêm cay đời lưu lạc
Thẫn thờ nóc cạn chén lưu ly
Hỡi ơi, tâm sự sao mà lạnh
Rượu uống cạn bầu hận chẳng vơi
Bạn cũ giờ đây người mỗi ngả
Quê nhà còn lại được mấy ai
Tết về có nhắc nhau không nhỉ
Có buồn nhớ lại phút chia tay
Xa nhau từ độ tàn xuân ấy
Đứa làm viễn khách, đứa đọa đày
Nhớ thuở TỰ DO, Xuân ngày trước
Tết về thôn xóm ngập nắng mai
Gió mới rì rào bên dậu trúc
Ngõ hoa lất phất tà áo bay
Nhạc xuân rộn rã tưng bừng xóm
Kẻ cười, kẻ nói, kẻ đua say!
Đất khách trời Đông ngồi ngóng Tết
Chợt nhớ quê cha lắm đọa đày
Tờ thư bạn cũ nhèo trong túi
Thân gởi bạn hiền nỗi đắng cay
“Tết đến không tiền mua rượu cúng
Gia tài không đủ một cơn say!
Con thơ bỏ học đi bán số
Góc đường, con hẻm: ngõ tương lai
Tết đến vợ quan: nhung, gấm, lụa
Vợ nhà áo vải không tiền may!”
Ơi hỡi, cảnh tình nghe đứt ruột
Quê hương ta đó lắm đọa đày !
Bạn hỡi gắng chờ ta trở lại
Gắng chờ nối lại một vòng tay
Ngày về chắc hẳn không xa lắm
Bốn phương đã xiết chặc vòng vây
Quân Dân đã sẵn sàng nổi dậy
Giành lại giang san gấm vóc nầy
Đêm nay ta đón Giao Thừa đó
Hãy cạn cùng ta một chén say
Mai đây Xuân đến mang đời mới
Cờ Vàng phất phới gió tung bay!!!
Bạch-Loan
|
|