Tâm Sự Dưới Trăng

Một dạo tôi ngồi ngắm trăng sao
Bài thơ tâm sự bỗng nghẹn ngào
Ánh mắt u hoài từ hạ trước
Về trong ký ức gợi niềm đau

Tôi thả hồn thơ theo ánh trăng
Đêm dài lặng lẽ đến bâng khuâng
Bên trời chợt sáng vì sao lạc
Như về hò hẹn giấc trăm năm

Đời đã phong trần, vạt áo phai
Yêu thương ngờ chuyện cổ u hoài
Em đến thơ buồn trong đáy mắt
Cùng tôi sống trọn giấc mơ nầy!

Em lẻn về trong giấc ngủ say
Mặt hoa rạng rỡ, nét mi dài
Hương tình bảng lảng trên làn tóc
Ta lặng nhìn nhau, tay nắm tay

Lối mộng ngày xanh bỗng hiện về
Cùng dìu nhau đến bến sông mê
Lá hoa bẻn lẻn cười e lệ
Sỏi đá thì thầm trên lối đi

Ta ngồi tâm sự chuyện trăng thơ
Truyện lòng u ẩn , mộng và mơ
Vui buồn tôi kể em ngồi lặng
Nhìn ánh trăng khuya, dáng thẫn thờ

Trăng bỗng u sầu đến tịch liêu
Không gian huyền diệu chợt đìu hiu
Mắt đen lóng lánh vì sao lệ
Em chợt nhìn tôi: “Anh có yêu?”

Bạch-Loan