Gặp Em Một Chiều Xuân

Tôi gặp em một chiều xuân nắng ấm
Ngỡ giấc mơ thần thánh tuổi hoa niên
Em rạng rỡ giữa ngàn hoa tươi thắm
Tôi bàng hoàng đánh mất cả con tim

Em nhặt giữ tim tôi từ phút đó
Thẫn thờ tôi ngơ ngẩn mãi vời trông
Em đứng đó tóc bềnh bồng trong gió
Khiến hồn tôi bay bổng giữa mênh mông

Tôi chờ em cả đêm dài quên ngủ
Ngắm sao trời rơi rụng giữa canh khuya
Và thầm nghĩ nếu mai sau em phụ
Thơ buồn nhiều, và hồn sẽ bơ vơ

Em chợt đến như mây về với núi
Vòng tay buồn ấm lại đến bâng khuâng
Mình đưa tiễn tình sầu về quá khứ
Dìu nhau vào cõi mộng của ngày xuân

Bạch-Loan